Cuốn tiểu thuyết kể về hành trình của cả một dòng họ đi trốn tránh sự cô lập, dù họ đều có tư chất thông minh tháo vát hay vạm vỡ dũng cảm nhưng bởi vì những con người đó đều thiếu đi tình yêu mãnh liệt nên qua cả bảy thế hệ thì dòng họ đó vẫn sống lòng vòng trong nỗi cô đơn, thế hệ sau lại chỉ như bản sao của thế hệ trước. Sử thi trăm năm đó, qua ngòi bút kì ảo của tác giả rút gọn đi chỉ còn như một giấc mơ mà trong đó sự phát triển bị uốn cong trở lại về điểm ban đầu, sự giống nhau lại không được đúc ra từ cùng một khuôn và hiện thực chỉ bao gồm nhiều cái trừu tượng vụn vặt xếp chồng lên nhau thành một cái tổng thể đầy đủ.
Giá trị lớn nhất của “Trăm năm cô đơn” nằm ở khả năng khơi gợi từ độc giả lòng yêu thương qua số phận bất hạnh của dòng họ Buênđia, cùng với ước mơ mãi không thành hiện thực của tác giả về một xã hội có thể khoan hồng bình đẳng với cả kẻ tội đồ lớn nhất, bởi tình yêu là nền tảng của hạnh phúc. Với học sinh chúng ta, ở độ tuổi tâm hồn bắt đầu thực sự nảy nở, nuôi dưỡng tình yêu thương là điều quan trọng nhất.